Cả gia đình thờ phượng Chúa

Trước khi tôi lập gia đình và có con, tôi thường hay hình dung ra một mái gia đình tương lai của tôi. Vợ chồng con cái cùng ngồi quây quần cầu nguyện bên nhau cạnh chiếc bàn ăn. Vài người bạn từ thuở trung học đã kể cho tôi nghe về những sinh hoạt trong gia đình của họ như cùng nhau đọc Kinh Thánh sau mỗi bữa cơm chiều. Xuất thân từ một gia đình không phải là Cơ Đốc nhân, tôi bỗng bị thôi thúc với ý tưởng cả nhà mình cùng chia xẻ về niềm tin với nhau mỗi ngày. Tất cả cùng học Kinh Thánh bên nhau dường như là một ý tưởng tuyệt diệu, khiến tôi nôn nóng mong chờ có cơ hội để thực hiện với chính tổ ấm thân thương của mình.

Bây giờ thì gia đình chúng tôi đã có ba cháu: bé lớn 4 tuổi, bé thứ nhì 2 tuổi rưỡi và một bé sơ sinh. Cám ơn Chúa đã ban phước cho gia đình chúng tôi được ngồi trọn bữa ăn bên nhau. Nhưng cái ước mơ cùng nhau cầu nguyện sau mỗi bữa cơm chiều ngày xưa đã bay theo gió ra ngoài cửa sổ từ khi đứa con đầu lòng ra đời. Thật là khó cho một đôi vợ chồng có con nhỏ như chúng tôi tìm được thời gian ăn khớp để vừa ăn vừa học Kinh Thánh với nhau.

Tôi luôn thích lập thời khóa biểu nhất định hàng ngày vì tôi muốn có sự an tâm về những chuyện gì phải làm kế tiếp. Tuy nhiên, Chúa đã có môt kế hoạch khác cho gia đình chúng tôi trong việc chia xẻ niềm tin. Thay vì kỳ vọng vào những buổi sinh hoạt tập thể cùng nhau tìm hiểu Kinh Thánh sau mỗi bữa cơm chiều. Chuyện không thể nào thực hiện được vì cháu bé sơ sinh luôn o-oe, ngọ nguậy và hai cháu kia thì khó mà ngồi im một chỗ được. Gia đình chúng tôi bỗng tìm ra thời gian thờ phượng tự phát.

Số là một ngày nọ, chồng tôi ngẫu hứng ngồi bên cây đàn dương cầm và khi anh khởi sự dạo vài bản thánh ca thì tất cả chúng tôi đều say mê lắng nghe. Sau buổi ấy, anh quyết định dùng cây đàn để tôn vinh Chúa bằng những bản thánh ca thường xuyên hơn. Chúng tôi không sinh hoạt vào những giờ giấc nhất định mỗi ngày, nhưng chúng tôi cùng nhau ca hát, thờ phượng rất đều. Khi thì một cháu ngồi trên lòng ba nó, lúc thì anh ấy cặp hai bé ở hai bên hông, và thông thường hơn là cả bọn trẻ vừa chơi vừa lắng nghe nhạc thánh ca.

Tìm hiểu về Kinh Thánh

Có vài lần hai vợ chồng chúng tôi cùng chia xẻ và đọc Kinh Thánh cũng như cầu nguyện bên nhau. Không có một giờ giấc nhất định nào cho những dịp như vậy, nhưng việc đó xẩy ra tương đối thường xuyên. Ước muốn có sự hiện hữu của Chúa trong đời sống của mình đã đơn giản hóa việc đưa niềm tin vào trong bất cứ sự thảo luận nào của chúng tôi. Bọn trẻ hiện nay chưa biết đọc, nhưng tôi vẫn khấn nguyện một ngày nào đó chúng cũng góp phần trong những cuộc thảo luận của gia đình. Bây giờ thì những sinh hoạt như thế này vẫn tiếp tục không được hoạch định sẵn, nhưng biết đâu, rồi ra chúng tôi sẽ tìm được một giải pháp mới cho thời gian cầu nguyện sau bữa ăn tối. Hiện tại thì tôi cảm thấy rất hạnh phúc với những gì Chúa đã sắp xếp cho chúng tôi.

Khi tôi so sánh cái ước mơ ngày xưa về việc có một thời gian lý tưởng để cùng thờ phượng bên nhau với hoàn cảnh có Chúa hiện hữu trong đời sống chúng tôi bây giờ. Tôi đã học được kinh nghiệm là dù có hay không có một chương trình nhất định về thời gian thảo luận Kinh Thánh, cũng không làm niềm tin nơi Chúa của tôi hơn hay kém. Tôi cũng nhận ra rằng ngay cả tôi không có lề thói thông thường như một Cơ Đốc nhân, tôi vẫn yêu Chúa như những con cái khác của Ngài và cả các con tôi cũng yêu Chúa nữa. Bằng cớ là những buổi thờ phượng tự phát đều là từ mấy đứa con tôi khi chính chúng đã cùng nhau ca hát tôn vinh Chúa mỗi ngày.

Tôi có cảm tưởng là Chúa đã hiện diện và ban ơn phước cho gia đình chúng tôi. Nếu chúng ta tìm đến Chúa thì Ngài sẽ gặp chúng ta.

By Marion Ruybalid
Ngọc-Anh
phỏng dịch