Người nhận quà tử tế

Mỗi năm cứ đến mùa lễ Giáng Sinh, truyền thống của gia đình tôi là cho hai anh em tôi được phép mở một món quà vào nửa đêm mừng Chúa sinh ra đời. Thật không dễ trong việc chọn lựa đúng gói quà như ý mà mình thích để mở trước. Chúng tôi muốn chọn một gói quà nào có cái gì hay hay mà mình thích, nhưng món đó cũng đừng quá hấp dẫn – Gần đến giờ đi ngủ, cầm lên một gói quà lớn quả là một sự cám dỗ vô cùng. Nhưng chúng tôi lại không muốn mình mất đi cái hứng thú vào buổi sáng sớm ngày Giáng Sinh, khi cái gói quà lớn và hấp dẫn nhất đã bị mở từ đêm qua rồi. Vì vậy những gói quà nhỏ là đúng tiêu chuẩn để lựa chọn. Tuy nhiên, để bắt đầu cho đêm mở quà Giáng Sinh có lẽ cũng không nên lãng phí thì giờ vào việc tìm một món quà nào mà mình không ưng để mở trước. 

Cô em gái tôi tên An. Hai đứa chúng tôi đã ngồi gần lò sưởi suốt buổi tối để ngắm nhìn những hộp quà được gói ghém cẩn thận trong giấy màu rực rỡ đặt dưới gốc cây thông. Chúng tôi sờ nắn, lúc lắc và ngay cả ngửi từng món quà một, cho đến khi chúng tôi gạn lọc ra được vài gói mình sẽ chọn để mở. Sau khi ba má tôi kể chuyện Chúa Giáng Sinh cho chúng tôi nghe xong, đến lúc hai anh em tôi quyết định chọn ra một gói quà mà mình muốn mở.  

Bây giờ tôi không còn nhớ được mình đã mở cái gì, nhưng tôi lại không bao giờ có thể quên được món quà mà em tôi đã chọn.

Em tôi đã nài nỉ xin được mở một lúc hai gói quà mà em đã khó có thể quyết định chọn một trong hai. Một gói thì nhỏ gọn, nếu lắc sẽ nghe tiếng kêu lách cách và có vẻ hơi nặng so với hình dáng của hộp quà. Gói kia thì lớn, sờ hơi mềm mại, nhẹ và trông hấp dẫn hơn trong cái vẻ mờ ảo của nó. Mẹ tôi đứng chống nạnh ra lịnh: “Mỗi đứa chỉ được phép mở một món mà thôi”

Người nhận quà rầu rĩ

Thế là em tôi chọn gói quà to để mở trước. Nó xé toạc giấy gói bên ngoài để khám phá ra … đó là một bộ quần áo ấm mặc bên trong dùng cho mùa đông. Bộ quần áo màu trắng ngà trông ấm áp, mềm mại được xếp gọn gàng đặt trong cái hôp nhựa mỏng. An phản ứng bất mãn khi vừa thoạt nhìn thấy bộ quần áo. Nó ngúng nguẩy giận dữ ném gói quà trên thảm, mồm nó mếu máo “KHÔNG!”. Nước mắt nó trào ra trong lúc chân đá lung tung và miệng thì gào thét. Nhưng rồi cơn điên của nó cũng phải tan dần theo đêm Giáng Sinh vì Mẹ tôi ra lịnh bắt chúng tôi vào phòng leo lên giường ngủ. Với cái đà này thì chắc ông già Noel cũng sẽ không xuất hiện sau cơn tam bành của An.   

Sáng sớm hôm sau khi em tôi mở gói quà thứ nhì – gói quà mà em đã bằng lòng bỏ lại không mở đêm qua. Nó vừa tháo lớp giấy gói ra là thấy ngay cuốn băng video “Bambi” mà nó hằng ao ước cả mấy tháng trời nay. Gói quà này đã nằm ở dưới gốc cây thông hơn hai tuần lễ rồi, nhưng chỉ vì em tôi đã chọn sai lầm một gói quà không đúng ý mà thôi.  

Cũng giống như An, đứa em gái của tôi. Tôi biết mình đã không phải là một người nhận quà tử tế. Tôi ao ước có món quà này nhưng lại nhận được một món quà khác. Tôi đã than phiền ỏm tỏi khi tôi không thấy được cái giá trị của món quà mà Chúa đã ban cho; trong khi món quà ấy thực sự thích hợp hơn cho tôi . Thật khó cho tôi vui vẻ chấp nhận những món quà tốt cho mình khi mà tôi không thể thấy được cái giá trị của nó; vì trong thâm tâm tôi luôn ráng sức tranh giành để có được những món quà xa hoa. Tôi chỉ biết đặt trọng tâm vào việc đạt được những ước mơ cao sang không thích hợp với hoàn cảnh của mình.

Ba má tôi đã không cố tình nhẫn tâm với chúng tôi qua những món quà của họ. Nhưng vì tình yêu thương và lo lắng nên mới mua bộ quần áo dầy để giữ ấm cho em tôi vào mùa đông, mỗi khi chúng tôi ngồi trên xe trượt tuyết và chơi đùa trong gió lạnh sau vườn.

Chúa, Đấng Cha Lành của chúng ta thích thú trong việc ban cho chúng ta những nguồn hạnh phúc an lành. Ngài thấy được những nhộn nhịp, sôi nổi trong mùa Giáng Sinh và Ngài ban cho chúng ta những món quà để nhìn thấy chúng ta ấm áp trong cái giá lạnh của ngày mai. Kinh Thánh, phần Tân Ước có nói:“Vậy nếu các ngươi vốn là xấu, còn biết cho con cái mình các vật tốt thay, huống chi Cha các ngươi ở trên trời lại chẳng ban các vật tốt cho những người xin Ngài sao?” (Ma-Thi-Ơ 7:11)

Trong tâm tình đó, chúng ta nên dễ dãi chấp nhận tất cả mọi thứ. Khi mà chúng ta chưa thể thấy được ích lợi của những món quà ngày hôm nay sẽ giúp chúng ta đối diện với những khốn khó trong ngày mai như thế nào. Chúng ta có thể được bảo đảm là Chúa biết rõ chúng ta thích gì trong đầu Ngài. Hãy tín nhiệm nơi Chúa vì Ngài hiểu rõ sự khác biệt giữa cái gì chúng ta muốn và cái gì chúng ta cần. Chúng ta nên quên đi những khát vọng thấp hèn mà hân hoan đón nhận những phần thưởng toàn hảo của Cha chúng ta ở trên trời cao.

By Lauren Schwarz

Ngọc-Anh phỏng dịch