Ở đâu đó dưới lòng đất

Ở đâu đó dưới lớp đất sau vườn nhà tôi là những giống củ hoa mùa xuân được chôn vùi. Những giống hoa thủy tiên mềm mại màu vàng ươm, cùng những giống hoa tu-líp đỏ tươi, một ngày nào đó sẽ nở rộ để đem cái rực rỡ của mùa xuân đến. Tôi biết chắc chúng ở dưới đó vì chính tôi đã vùi chúng trước đây mà. Trước khi vùi chúng sau vườn, tôi đã cẩn thận làm đúng theo lời hướng dẫn ở phía sau cái gói và ươm chúng vào đúng thời điểm được ghi chú - ngay cả đến khoảng cách giữa những củ hoa và chiều sâu từ mặt đất cũng đã được tôi dùng thước đo cẩn thận để bảo đảm không bao lâu nữa tôi sẽ được thưởng ngoạn một khu vườn đầy hoa muôn màu.

Nhưng thỉnh thoảng trong suốt mùa đông, tôi vẫn tự hỏi không biết những củ hoa kia có thực sự sẽ nẩy mầm rồi vươn lên từ lòng đất để kết nụ, nở hoa? Tôi đã chứng kiến cảnh những trận mưa ào ào đổ xuống như thác nước chan hòa khắp vườn, và cả những lúc tuyết rơi phủ trắng xóa mặt đất, rồi đến những lớp đá băng trơn trợt đóng cứng trên mặt đường. Tôi đã ngẫm nghĩ làm sao mà những thứ nằm im lìm, không động đậy dưới lòng đất rồi lại hứng chịu biết bao thay đổi nóng lạnh như vậy mà vẫn có thể tiếp tục sinh tồn để vươn lên kết nụ, đơm bông thành một vườn hoa rực rỡ.

Tôi cũng thường xuyên đi bộ lang thang ra sau vườn để xem có dấu hiệu gì của sư đâm chồi, nhưng tôi chỉ nhìn thấy toàn là đất. Vâng, chỉ toàn là khoảng đất màu nâu sậm. Thực ra cũng cần phải có chút ít kiên nhẫn và niềm tin khi gieo trồng những củ hoa trong mùa thu để mà hi vọng vài tháng sau chúng sẽ nẩy mầm và ngoi lên cho ta những bông hoa muôn sắc.

Sự hồi sinh

Chờ mong những cánh hoa xuân rực rỡ thì không giống như chờ đợi một sự hồi sinh. Chắc thế nào bạn cũng có ít nhất là một người thân thương đang yên nghỉ đâu đó dưới lòng đất lạnh. Bạn biết rõ điều này vì chính bạn là người đã chọn lựa khu đất trong nghĩa trang và bạn đã chứng kiến cảnh chiếc quan tài từ từ hạ huyệt rồi những xẻng đất được ném xuống phủ lấp đi thân xác người thân của mình. Và chắc bạn cũng đã từng đến thăm viếng ngôi mộ dưới cơn mưa, khi tuyết rơi hay lúc trời lạnh giá với lớp nước đóng băng bao quanh ngôi mộ. Có đôi lúc tưởng như chuyện kỳ quái khi nghĩ rằng chính người thân yêu của mình thực sự đang nằm dưới lòng đất lạnh. Và chợt một khoảnh khắc nào đó có thể bạn bị cuốn hút vào sự nghi ngờ biết đâu chừng có ngày bạn sẽ được gặp lại người thân yêu của bạn.

Thực ra, chuyện hồi sinh đó có thể xảy đến. Nó không đến từ những lời hướng dẫn phía sau của một cái bao giống như bao đựng những củ hoa nói trên. Nhưng nó đến từ lời nói của Đức Chúa Trời – Kinh Thánh. Có rất nhiều văn bản trích từ Kinh Thánh hứa hẹn có sự hồi sinh sau cái chết. Một đoạn thường được nhắc đến nhiều là Ê-Sai 26:10 nói rằng: “ … Trái đất sẽ ném đi sự chết.” Tôi rất thích cái nhấn mạnh trong đoạn văn này. Ném một vật gì đó có nghĩa là phải dùng đến sức mạnh để quăng đi. Sự hồi sinh sau cái chết đúng là một sự kiện vững mạnh bởi vì chỉ có Đức Chúa Trời mới có đủ quyền lực để chiến thắng cái chết, Ngài có thể làm cho những ngôi mộ mở toang ra!

Trong khi chúng ta chờ đợi, chúng ta cứ viếng thăm những ngôi mộ của những người mà ta hằng yêu thương. Chúng ta cứ mỉm cười hồi tưởng lại những kỷ niệm đẹp thuở xa xưa và ước ao sẽ có ngày gặp lại.

Và chúng ta hãy hi vọng.

Tất cả chúng ta đều hi vọng.

Bởi vì ở đâu đó dưới lòng đất lạnh người thân của chúng ta đang chờ đợi Chúa Giê-Su đến đem họ ra khỏi ngôi mộ và đưa họ vào cuộc sống đời đời.

Nancy Canwell

Ngọc Anh phỏng dịch