Phẫu thuật mắt cườm

Cách nay không lâu, tôi có dịp được quan sát một ca phẫu thuật đục thủy tinh thể hay còn gọi là mắt cườm của một bà cụ 69 tuổi. Căn bệnh này đã lấy đi khả năng nhìn của bà. Khởi đầu thì chỉ là một đốm mờ nhỏ, nhưng dần dà với thời gian đốm cườm ngày càng lan tỏa ra che phủ gần hết cả con ngươi, nay thì tình trạng rất tệ và nếu không được giải phẫu kịp thời thì bà có thể bị mù vĩnh viễn.
Các cô y tá trong phòng mổ sửa soạn những dụng cụ một cách cẩn thận. Sau đó vị bác sĩ mổ bước vào, ông bắt đầu cắt chung quanh vùng cườm mắt và nhẹ nhàng hút mảng cườm ra; rồi ông khéo léo đặt miếng thủy tinh thể nhân tạo vào, lúc này đôi mắt trông sáng long lanh và thị lực dường như được phục hồi. Trong vài ngày nữa thôi, bóng mờ sẽ biến mất và thế giới rực rỡ một lần nữa sẽ trở lại với đôi mắt của bà.
Sự kiện này khiến tôi bâng khuâng nghĩ đến việc không biết Chúa đã thực hiện ca mổ “đục thủy tinh thể” trên thân xác của tôi như thế nào; Ngài đã cất đi tính ích kỷ, hẹp hòi xấu xa của tôi cùng cả tính tự phụ, tự mãn nữa. Đã nhiều lần tôi cầu nguyện giống như người Pha-ri-si đứng cầu nguyện thầm như vầy: “Lạy Đức Chúa Trời, tôi tạ ơn Ngài, vì tôi không phải như người khác, tham lam, bất nghĩa, gian dâm, cũng không phải như người thâu thuế nầy” (Lu-Ca 18:11). Chứng bệnh “Đục Thủy Tinh Thể Tâm Linh” đã khiến tôi mù lòa trước những nhu cầu cấp bách của mình.

Bớt nghĩ về mình

Chúa mong mỏi được thực hiện ca mổ “cườm mắt tâm linh” trên mỗi con người chúng ta. Ngài muốn chúng ta bớt nghĩ về mình nhưng hãy hướng về tha nhân nhiều hơn. Với cuộc phẫu thuật của Ngài rồi thì chúng ta sẽ nhìn về kẻ khác qua lăng kiếng yêu thương mà Chúa ban cho ta.

Chúng ta có thể cùng cầu xin: “Chúa ơi, con là kẻ có tội, xin ngài thương xót con” giống như trong Lu-Ca 18:13 “Người thâu thuế đứng xa xa, không dám ngước mắt lên trời, đấm ngực mà rằng: Lạy Đức Chúa Trời, xin thương xót lấy tôi, vì tôi là kẻ có tội!” Chúa sẽ nghe và Ngài sẽ tha tội mù lòa ích kỷ của chúng ta, rồi Ngài sẽ mở thị lực cho ta nhìn thấy những nhu cầu trong thế giới chung quanh mình.

Ta cần cầu xin Chúa giúp loại bỏ đi bản tính thích cho mình là trung tâm của vũ trụ trong mọi sự việc; vì khi ta chỉ để tâm đến mình thôi thì những cơ hội giúp đỡ kẻ khác sẽ bị lãng quên. Vậy chúng ta hãy nên dâng hết tâm hồn mình cho Chúa.

By Ron Reese
Ngọc-Anh phỏng dịch