Dang rộng vòng tay

Người ta có thể viết những sách kể về sự mất mát, đau buồn ở Haiti sau trận động đất khủng khiếp 7.0 rung chuyển quốc gia này. Chúng ta đã thấy cả thế giới đều dốc lòng cứu trợ, giúp đỡ những người bị thương và những kẻ không nhà bơ vơ trên đường phố. Hàng ngàn nhân viên thiện nguyện đã có mặt tại hiện trường để thay phiên nhau săn sóc những nạn nhân trên đảo quốc Haiti.
 
Chồng tôi là một trong những tình nguyện viên đến làm việc ngay sau cơn chấn động và anh đã trở thành bạn thân của một vị bác sĩ đang điều trị nạn nhân tại trại tị nạn với khoảng 15,000 người Haiti. Vị bác sĩ đó đã kể cho anh nghe một câu chuyện thương tâm sau đây cùng với một kinh nghiệm tuyệt vời mà ông có được sau cơn chấn động.

“Một người đàn ông Cơ Đốc đã đến xin chữa trị vết thương phần dưới cơ thể anh ta. Trong lúc tôi điều trị thì anh ta bắt đầu kể cho tôi nghe câu chuyện của chính anh. Anh ta đang bồng thằng con trai nhỏ trong lòng khi cơn động đất xảy ra rung chuyển thành phố. Bức tường đã đổ sập ngay trên người họ và đè họ xuống sàn nhà. Thằng bé đã bị tường gạch đè nghiến vào lòng cha nó - - với đôi tay bé nhỏ dang dài ra. Người cha không tài nào nhúc nhích được để cứu giúp con mình. Điều tệ hại nhất là cả hai phải nằm bất động như vậy cả 3 ngày trời trong tuyệt vọng và người cha bị buộc phải nằm im nhìn con mình chết từ từ.

Dấu vết thân thể đứa con

“Khi tôi khám anh ta thì thấy những dấu vết của thân thể đứa con nhỏ vẫn còn in hằn trên phần bụng dưới của anh. Sau khi khám xong, tôi chia xẻ nỗi đau khổ về sự mất mát to lớn của anh. Tôi nói ‘Tôi không thể cảm nhận được hết nỗi đau mà anh đang chịu đựng vì tôi chưa bao giờ mất một người con’ Nhưng rồi tôi chợt nghĩ đến Chúa và tôi buột miệng cùng anh ‘Nhưng tôi biết có một người có thể cảm nhận được niềm đau của anh. Đó là Đức Chúa Trời khi Ngài nhìn con một của mình chết trên thập tự giá – cũng với hai tay dang ra trong vô vọng. Ngài sẽ hiểu thấu được nỗi khổ đau dường nào của anh’”
 
Sau khi nghe vị bác sĩ nói, sắc mặt anh ta đã thay đổi hẳn vì anh ta bắt đầu nhận ra chân lý là: chỉ có Chúa mới hiểu hết được nỗi sầu khổ của anh. Đó là những gì tôi nghe được. Rồi anh ta bước ra khỏi y viện với một tâm hồn thanh thản hơn vì anh không còn ủ rũ ôm mãi sự đau đớn một mình.

Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin con ấy, không bị hư mất mà được sự sống đời đời” (Giăng 3:16)

By Nancy Canwell
Ngọc-Anh phỏng dịch