Kẻ chăn cừu

Tiếng sấm sét vang động khắp cả một vùng thung lũng núi đồi, những tia chớp lóe sáng và mưa bắt đầu trút nước xối xả trên mái lều của chúng tôi. Tôi rúc người sâu hơn vào cái túi ngủ ấm cúng của mình. Một buổi chiều chập choạng tối kèm theo mưa gió sấm sét như thế này quả thật không là điều bất thường ở vùng núi San Juan của tiểu bang Colorado vào mùa này.

Trong lúc tôi đang nằm mơ màng với tiếng gào thét của bão tố, bỗng tôi nghe những âm thanh lạ xen kẽ càng lúc càng rõ dần. Chồng tôi thúc cùi chỏ vào người tôi nói: “Tiếng của đàn cừu đó em, có lẽ anh chàng chăn cừu đang dẫn chúng xuống đây tìm chỗ trốn bão cho an toàn”

Hồi sáng sớm nay trong khi thả bộ dọc theo con đường mòn; tôi đã nhìn thấy một người đàn ông đang chăm sóc cho đàn cừu. Từ trên đồi cao, chúng tôi nhìn xuống phía dưới xa xa là một đàn cừu trên đồng cỏ xanh ươm – dường như cả hàng trăm con. Đứng giữa bọn chúng là một anh chàng chăn cừu đang chăm chú theo dõi và nói những lời nhẹ nhàng với lũ cừu. Chúng tôi đã len lỏi đi xuống bên những con cừu và vẫy tay chào người chăn dắt chúng, rồi tiếp tục cuộc hành trình đi bộ của mình.

Tôi nằm chăm chú theo dõi cơn bão. Những tia chớp lóe sáng một góc trời; rồi bỗng một tràng sấm nổ vang rền, nhìn qua khung cửa tôi thấy đàn cừu đang ngơ ngác sợ hãi. Tôi nghe văng vẳng tiếng nói êm ái, nhẹ nhàng của anh chàng chăn dắt đang trấn an lũ cừu và chỉ trong khoảnh khắc bọn chúng đã được dồn vào một góc gọn gàng đâu ra đó.

Ngài không bao giờ bỏ rơi

Tôi nằm nghĩ mãi về người chăn dắt đàn cừu khi anh ta đưa chúng từ dốc núi trơn trợt để đến được một nơi nghỉ ngơi an toàn trong cơn bão. Tôi phân vân tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra nếu như những con cừu ngu dại kia phản kháng lại sự thôi thúc của người chăn dắt chúng? Chắc hẳn là tình trạng của chúng sẽ trở nên rất tồi tệ. Khi tôi tỉnh giấc lúc nửa đêm tôi vẫn còn nghe tiếng lục đục của đàn cừu và những lời trấn an của người chăn dắt chúng. Không cần biết cơn giông bão dữ dội đến thế nào, người chăn dắt vẫn không rời bỏ đàn cừu của mình.

Sáng hôm sau, khi chúng tôi tỉnh dậy thì nắng vàng đã rực rỡ chung quanh, dưới bầu trời trong xanh tôi thấy người chăn cừu đang dẫn đàn cừu trở lại đồng cỏ cạnh chân đồi.

Những nhà soạn thánh ca đã khẳng định: “Đức Giê-hô-va là Đấng chăn giữ tôi: tôi sẽ chẳng thiếu thốn gì” (Thi-Thiên 23:1). Dù mây mù của bão tố có làm tối sầm cả lối đi, gió mạnh cùng sấm chớp đua nhau lóe sáng một góc trời và hướng đi phía trước dường như vô định – Nhưng Chúa vẫn ở đó, Ngài luôn ở bên ta cũng như người chăn dắt cừu đã luôn ở cạnh đàn cừu vào cái đêm giông bão đó.

Chúa Giê-Su nói: “Chiên ta nghe tiếng ta, ta quen nó, và nó theo ta.” (Giăng 10:27). Giống như trong đêm bão tố đó đàn cừu nghe biết được tiếng người chăn dắt chúng, và khi chủ chăn gọi thì chúng đi theo.

Chúng ta học phương pháp nhận biết được tiếng của người dẫn dắt chúng ta bằng cách học và nghiên cứu lời Ngài cũng như cầu nguyện hằng ngày. Chúng ta phải cầu xin Ngài luôn ngự trị vào lòng ta.

Có phải Chúa đang kêu gọi bạn hôm nay không? Bạn có nhận ra tiếng của Ngài không? Cứ từ từ tìm hiểu về Chúa và đặt hết niềm tin nơi Ngài. Đừng ngần ngại vì Chúa sẽ chẳng bao giờ bỏ rơi bạn.

By Rebecca Grice

Ngọc-Anh phỏng dịch