Một phần trong bầy thú

Chúng tôi có nuôi một con chó đặt tên là Elijah. Nó thuộc giống lai chó săn. Nó luôn bị ám ảnh bởi lũ mèo nhà tôi.

Trước khi nó đến ở cùng với gia đình chúng tôi, nó sống cùng với lũ chó khác – không có mèo. Ngày đầu nó vừa bước vào nhà, nó dường như lúng túng vì không biết hình ảnh con mèo ra sao. Lông hơi quá mịn để có thể là loài chó như nó, và dáng dấp mèo lại trông có vẻ bảnh bao!

Nó đã không thể suy đoán được một con mèo là thế nào, nhưng nó hiểu một điều chắc chắn là: nó cần đàn đúm với con vật mới lạ này và nó phải bảo vệ cho  người bạn mới. Những người thích nuôi mèo như tôi đều hiểu việc sẽ ra sao! Loài mèo thường không thích ai ra lệnh cho chúng phải làm gì, và dĩ nhiên mèo không thích lắng nghe và làm theo nếu bạn tìm mọi cách bắt chúng làm. 

Elijah đã phải mất vài tuần lễ để tính toán những sinh hoạt hàng ngày của bạn mèo này. Đến lúc nó nghĩ ra rồi, nó chỉ cần ngồi rình con mèo và canh chừng từng cử động của mèo. Mèo biết thế nên cứ gầm gừ và lầu bầu trước mặt Elijah, như để cảnh báo cho chó biết là ta không thích ai theo dõi ta và ngươi hãy để ta yên. Rồi ngày tháng qua đi, thời điểm cần dựa dẫm và đàn đúm với nhau dần dần khởi sự, con mèo bắt đầu quen với chú chó tự nguyện hiến dâng sự chăm lo cho mình. 

Tôi phá lên cười

Một ngày kia, con mèo cảm thấy thân thiện hơn với con chó, nó chạy vòng vòng và chun xuống dưới gầm giường theo ý muốn của Elijah. Ngày khác thì con mèo lại nằm ườn ra một cách lười biếng và chẳng thèm để ý tới chó như thể muốn nói “Nè, tới làm quen đi, nhưng tôi cứ nằm ì ở đây có tức không”. Một ngày nọ, khi Elijah không thể khiến cho mèo làm theo ý hắn được, nó bèn cứ chạy vòng quanh nhà một cách điên rồ, như không muốn nhượng bộ cái quyền được chỉ giáo cho mèo. Tôi phải phá lên cười khi nhìn cảnh này.

Con chó Elijah đã khiến tôi nghĩ đến sự hết lòng hiến thân của Chúa cho loài người. Chúng ta là đàn chiên của Ngài. Chúa muốn chúng ta ở một nơi mà Ngài biết chúng ta luôn an toàn. Chúng ta lại thường không muốn vâng lời Chúa và làm ngơ trước sự “Chăm lo” của Ngài. Tôi có thể tưởng tượng ra hình ảnh của Chúa đang “chạy” vòng vòng quanh ta một cách hoang dại giống như hình ảnh con chó Elijah của nhà tôi, gắng sức bảo đảm sự an toàn cho chúng ta, nhưng biết rằng Ngài không thể cưỡng ép chúng ta phải tuân theo.

Đến đêm, Elijah tiếp tục con đường “chăm lo” của nó và nằm dài trên sàn nhà ngay trước cửa phòng ngủ của chúng tôi, nằm trong tư thế luôn cảnh giác.

Chúa cũng làm y như vậy với loài người chúng ta. Ngài trông chừng chúng ta mà chẳng bao giờ biết mỏi mệt. Kinh Thánh nói: “Ta sẽ dạy dỗ ngươi, chỉ cho ngươi con đường phải đi; Mắt ta sẽ chăm chú ngươi mà khuyên dạy ngươi.”  (Thi-Thiên 32:8)

By Erika Gladden

Ngọc-Anh phỏng dịch