Mơ tưởng đến Thiên Đàng

Ngày tôi còn là một cô gái nhỏ khi vừa tin nhận Chúa, tôi rất thích đọc những câu chuyện nói về Thiên Đàng. Với tôi Thiên Đàng là một nơi tuyệt đẹp và vô cùng diệu kỳ! Một trong những sự diễn tả vẻ đẹp mà tôi ưa thích nhất là đoạn văn trong sách Khải Huyền (21:18-21) “Tường thì xây bằng bích ngọc, thành thì xây bằng vàng ròng, tợ như thủy tinh trong vắt. Những nền tường thành thì trang sức đủ thứ ngọc. Nền thứ nhất, bắng bích ngọc; nền thứ nhì, bằng đá lam bửu; nền thứ ba, bằng lục mã não; nền thứ tư, bằng đá lục cẩm; nền thứ năm, bằng hồng mã não; nền thứ sáu, bằng đá hoàng ngọc; nền thứ bảy, bằng ngọc hoàng bích; nền thứ tám, bằng ngọc thủy thương; nền thứ chín, bằng ngọc hồng bích; nền thứ mười, bằng ngọc thủy túy; nền thứ mười một, bằng đá hồng bửu; nền thứ mười hai, bằng đá tứ bửu. Mười hai cửa thì làm bằng mười hai hột châu; mỗi cửa bằng một hột châu nguyên khối làm thành. Đường trong thành bằng vàng ròng, giống như thủy tinh trong suốt”

Tôi ngồi hình dung ra cái thành phố đẹp tuyệt vời làm sao và cố tìm hình ảnh của những loại đá quý đề cập trong đó. Có cả một bài hát cùng chủ đề về lâu đài đẹp tuyệt trần mà tôi thích hát. Bài hát nói về những gì tôi sẽ nhận được ở đó: một tòa lâu đài, một cây đàn, và một cái vương miện.

Lời cầu nguyện không được đáp ứng

Tôi là một người rất yêu đời và luôn chủ trương sống một đời sống tràn đầy ý nghĩa. Tôi không phải là một cô gái ngây thơ thường hay ngồi mơ mộng đến cuộc sống trên Thiên Đàng. Tôi đã từng trải qua những cơn đau trong cuộc đời– cả về thể xác lẫn tâm hồn. Tôi đã qua những cuộc phẫu thuật vì một vết thương khá hiểm nghèo bị nhiễm trùng. Với cương vị một Mục Sư, tôi chủ trì khá nhiều tang lễ, an ủi nhiều gia đình, cũng như đã quì gối cầu nguyện bên giường anh ruột tôi biết bao đêm trước ngày anh qua đời vì chứng bệnh ung thư. Tôi đã dâng những lời cầu nguyện mà không được đáp ứng, và lúc đó tôi đã thắc mắc Chúa đã làm gì với cuộc đời tôi.

Nhưng xin bạn đừng vội hiểu lầm tôi nhé. Tôi đã hồi hộp biết bao trong niềm sung sướng khi nghĩ đến một ngày nào đó mình được sống trong lâu đài của Chúa! Và tôi cũng biết mình không thể dùng trí óc đời thường để hình dung ra được những sự diệu kỳ trên Thiên Đàng.

Bây giờ – Khi nghĩ về Thiên Đàng qua những câu trong sách Khải Huyền đoạn 21:“Nầy, đền tạm của Đức Chúa Trời ở giữa loài người! Ngài sẽ ở với chúng, và chúng sẽ làm dân Ngài; chính Đức Chúa Trời sẽ ở với chúng. Ngài sẽ lau ráo hết nước mắt khỏi mắt chúng, sẽ không có sự chết, cũng không có than khóc, kêu ca, hay là đau đớn nữa; vì những sự thứ nhất đã qua rồi. Đấng ngự trên ngôi phán rằng: Nầy, ta làm mới lại hết thảy muôn vật” (Khải Huyền 21:3-5)

Tôi biết chắc rằng tôi sẽ yêu thích ngôi nhà mới của tôi. Nhưng điều tôi sẽ thích nhất có lẽ là một khi tôi đến được đó, tôi sẽ phát hiện ra là mọi chuyện sai trái trong thế giới này sẽ được điều chỉnh lại cho đúng hướng. Và khi tôi nghĩ về cái ngày đó sẽ tuyệt diệu như thế nào, tôi giữ vững lập trường là không có gì trên trái đất này đáng giá để từ bỏ Thiên Đàng.

 

By Nancy Canwell

Ngọc-Anh phỏng dịch