Mùa đông sắp đến

Mỗi khi tôi có dịp được chiêm ngưỡng quang cảnh đầy mầu sắc trôi qua từng ngày của mùa Thu, một cảm giác đầy sảng khoái dâng trào trong lòng tôi theo khung cảnh rực rỡ đó; dù rằng mỗi mùa, tôi đều có cơ hội ngắm nhìn sự thay đổi của thiên nhiên trong suốt bao năm qua. Tuy tôi biết những cảnh sắc đáng yêu này rồi cũng sẽ tàn phai, lá vàng rồi cũng sẽ rơi rụng và bao phủ khắp đất khi mùa Đông đến. Tôi chưa bao giờ quên nói lời cảm tạ về những mầu sắc tươi mát chỉ kéo dài vỏn vẹn vài tuần một năm, trước khi màu trắng và đen của cái mùa Đông ảm đạm ập đến. Quang cảnh sặc sỡ với đủ các thứ màu trộn lại của mùa Thu như một lời cảnh báo cho tôi biết là mùa Đông u buồn đang sắp tới.

Dĩ nhiên mùa Đông thì chẳng có gì để quyến rũ được một đứa trẻ như tôi. Đi xe trượt tuyết, chơi pa-tanh trên băng hoặc bất kỳ môn thể thao mùa đông nào… tất cả đều nằm cuối cùng trong danh mục những sở thích mùa lạnh của tôi. Tôi lười biếng khi nghĩ đến và tôi rùng mình run rẩy nhìn sự tuột dốc của cái nhiệt kế trong phòng. Dù sao tôi cũng thấy thú vị khi ngồi xem những người khác tham gia các sinh hoạt thể thao mùa lạnh, với điều kiện tôi được ngồi trong căn nhà ấm cúng nhìn qua khung cửa hay nằm dài trên ghế sa-lông xem TV chiếu những màn tranh tài trong Thế Vận Hội mùa Đông. Chẳng lẽ tôi đúng là một kẻ nhút nhát? Mặc dù một trong những điều thú vị trong mùa đông mà tôi rất thích là được quây quần cùng bạn bè ngồi tán gẫu bên nhau. Chính họ là những cục than hồng đem cái lạnh ra khỏi thân xác ta.

Tôi nhớ lại đã từng đọc ngôn từ “nối kết” trong Kinh Thánh, rằng trong lúc Chúa Giê-Su đang đau đớn cực độ ở vườn Ghết-sê-ma-nê, khi Ngài nói với các môn đồ: “vì nầy là huyết ta, huyết của sự giao ước đã đổ ra cho nhiều người được tha tội.” (Ma-Thi-Ơ 26:28) Ngài đã cần sự “nối kết” với bạn hữu như thế nào!

Sự thăm hỏi chân tình

Đối với tôi, không có gì cảm kích hơn là được mở cửa chào đón một người bạn đến thăm viếng không báo trước, được trả lời một cú phôn hay mở đọc một lá thư thăm hỏi chân tình. Thời đại này, ngạc nhiên biết bao khi kỹ thuật hiện đại có thể nối kết chúng ta với nhau bất cứ lúc nào. Điện thư có thể không đưa được những nét chữ thân thương, nhưng nội dung trong đó có thể làm ấm lòng người nhận. Thêm nữa, bây giờ lại có cả mạng viễn thông Skype nữa. Ta có thể nhìn thấy khuôn mặt những người mà ta yêu mến khi ta kết nối qua đường truyền internet khắp hoàn cầu! Mới đây có một người bạn đã chỉ cho tôi cách dùng mạng Skype khi anh ta dùng internet nối kết mạng với mẹ anh ấy hiện đang sống ở Đức. Tôi đã không gặp bà gần 40 năm rồi. Đối với hầu hết chúng ta, dù xa xôi cách trở vạn dặm, cũng không có gì có thể bào chữa được trong việc chúng ta thờ ơ khơi mào một tình bạn.

Amos Bronson, thân phụ của nhà văn nổi tiếng Louisa May Alcott, đã viết một câu rất đơn giản: “Nối kết là một ngôn từ ngọt ngào nhất trong tự điển tình bạn.” Có thể chúng ta không có khả năng “nối kết” với tất cả những người ta quen biết, nhưng hầu hết chúng ta có thể giữ mối liên lạc bằng hữu với nhau bằng cách này hay cách khác. Mùa Đông đang gần kề, ai sẽ là kẻ mà bạn cần nối kết để hâm nóng trái tim họ và làm ấm lòng bạn? Mùa Đông đang tới, những lời nói ngọt ngào, thân thương của họ có thể là cái chăn bông tốt nhất để quấn quanh giữ ấm người họ và người bạn. Vậy hãy giữ “sự nối kết chân tình”

By Betty Kossick

Ngọc-Anh phỏng dịch