Ngài ở đó

Văn phòng làm việc của tôi tọa lạc ở tầng lầu 5 trên một cao ốc văn phòng cách trung tâm thành phố Houston khoảng 12 dặm; nằm đối diện với cửa sổ phía Bắc của căn chung cư. Từ đây, có thể nhìn bao quát khắp khu vực Houston thật dễ dàng với những tòa cao ốc trong khu thương mại hiển hiện ngay dưới đường chân trời. Vào những ngày chan hòa ánh sáng, những cao ốc đó trông trắng toát rực rỡ, giống như một đô thị rực sáng được mọc trên một ngọn đồi.

Có  những ngày khác thì Houston lại biến đâu mất. Tuy vẫn có thể nhìn thấy đường chân trời xa xa và bầu trời màu xanh dương. Nhưng với vài biến đổi của thời tiết trong bầu khí quyển – như độ ẩm cao hay nhiều sương mù – thì những cao ốc đó trở nên mờ nhạt và đôi lúc giống như không hiện diện. Một số khách mới ghé thăm văn phòng tôi lần đầu, sẽ chẳng bao giờ biết đã có một thành phố nằm ở phía đó. Thực tế là Houston vẫn nằm đó, mặc dù thị giác của bạn chẳng cho bạn một chứng cớ nào rõ ràng về sự hiện hữu của nó. Bạn chỉ không thể nhìn thấy nó mà thôi.

Sự am hiểu về Chúa của tôi dường như giống theo kiểu cách trên. Tùy theo ngày – có khi nhiều người biết, lại có lúc ít người biết – sự hiện hữu của Chúa được cảm nhận như thể là Ngài ở ngay bên cạnh bạn. Ngài ở đó; và bạn biết rõ là Ngài hiện diện, rõ ràng như là bạn có thể nhìn thấy thành phố Houston từ văn phòng làm việc của tôi. Sang ngày khác, một số người lại cảm thấy như là Chúa không hiện hữu, hoặc giả nếu như Ngài ở đó thì Ngài có lẽ đã bỏ rơi họ. Chúa đã biến mất. Không cần biết bạn đã ra công tìm kiếm Ngài ra sao, nhưng Chúa đã không ở đó.  

Nghi ngờ Chúa có thực

Điều hiển nhiên về lý do tại sao có người không cảm nhận được sự hiện hữu của Chúa. Giống như một cơn bão tố sắp kéo đến có thể làm mờ đi tầm nhìn thấy thành phố Houston, cũng vậy thời điểm không hợp lý có thể xảy ra với một số người – ngay cả với tôi trong những ngày thời tiết không được tốt  – sẽ đưa đến lòng ngờ vực sự hiện hữu của Chúa. Một trong những câu hỏi thường gặp nhất mà thiên hạ hay hỏi là tại sao Chúa công bình và yêu thương lại cho phép những chuyện không thuận lợi như vậy xảy ra? Đó là một câu hỏi khó trả lời, và một số người cảm thấy câu kết luận dễ dàng nhất là đơn giản trả lời: Ngài không có ở đó.  

Giống như thành phố Houston bị biến mất trong một ngày dường như quang đãng đối với một số người, Chúa đã nhắm mắt làm ngơ trong một ngày tốt lành. Đối với họ, một đời sống không trắc trở bởi vì nó nằm trong một thế gian tươi đẹp, chứ không phải vì được ơn phước của Chúa. Hãy thử tưởng tượng ra một ai đó đến thăm văn phòng tôi lần đầu tiên, vào một ngày bầu trời có vẻ quang đãng mà thành phố Houston lại không hiển hiện. Dựa thuần túy vào chứng cớ của thị giác thì họ có thể kết luận sự tin tưởng của tôi về một thành phố Houston tuyệt đẹp ở nơi đó. Trong lúc đường chân trời vẫn nằm xa xa và bầu trời cũng trong xanh mà lại không thấy thành phố nào hiển hiện. Vì họ không thể nhìn thấy Houston nên thành phố đó không có thực. Và sự khẳng định của tôi về sự hiện hữu của một Houston đơn giản chỉ là một niềm tin mù quáng đối với họ.

Tương tự như vậy, một số người không cảm nhận được Chúa có thể kết luận rằng Chúa chỉ là chuyện hoang đường vì thiếu những bằng chứng cụ thể. Không cần biết chuyện gì đã xảy ra hơn hai ngàn năm trước khi Chúa xuống trần gian. Đó là một thời kỳ xa xưa và lâu quá rồi. Và họ cũng không sống trong thời đại đó.

Niềm tin mù quáng chăng? Có lẽ. Nhưng Ngài ở đó, tôi biết chắc như là cái thành phố Houston vô hình đó, dù tôi không thể nhìn thấy, nhưng tôi tin rằng nó có thực. Kinh Thánh nói: “Vả, đức tin là sự biết chắc vững vàng của những điều mình đang trông mong là bằng cớ của những điều mình chẳng xem thấy”. (Hê-Bơ-Rơ 11:1)

By Mark N. Lardas

Ngọc-Anh phỏng dịch