NHỮNG TÍN-ÐIỀU CĂN-BẢN


Giáo-hội Cơ-Ðốc Phục-Lâm giữ một số tín-điều căn-bản, mà những nét đại cương cùng những đoạn Kinh-Thánh trích ra, được tóm lược như sau: 

 


  1. Tin Kinh-Thánh, cả Cựu lẫn Tân-ước đều được sự soi dẫn của Ðức Chúa Trời, chứa đựng tất cả những sự khải-thị cần-thiết và ý-chỉ của Ngài cho nhân-loại, và là mẫu-mực duy nhứt chính-xác của đức-tin và hành-động (II Ti-mô-thê 3:15-17).


  2. Tin Ba Ngôi Ðức Chúa Trời gồm có Ðức Chúa Cha Ðời-Ðời, một Ðấng thực-hữu và thiêng-liêng, là Ðấng toàn-năng, toàn-tri, vô sở bất-tại, thông-sáng vô tận và tình-yêu vô biên; Ðức Chúa Giê-su Cơ-Ðốc, con của Ðức Chúa Cha Ðời-Ðời, bởi ngài mà mọi vật được dựng nên và cũng bởi Ngài mà sự cứu-rỗi đoàn người được chuộc sẽ hoàn-tất; và Ðức Thánh-Linh, ngôi thứ ba trong ba ngôi Ðức Chúa Trời, là động-lực tái-tạo vĩ-đại trong việc cứu-chuộc (Ma-thi-ơ 28:19).


  3. Tin Ðức Chúa Giê-su đích thực là Ðức Chúa Trời, đồng là một trong bản-chất và tinh-tuý như Đức Chúa Cha Ðời-Ðời.  Trong khi vẫn giữ lấy bản-thể thiên-thượng, Ngài mặc lấy thể-xác con người, sống trên đất như loài người, đem cuộc đời ngài làm gương cho chúng ta về mọi nguyên-tắc công bình, minh- định mối tương-quan của Ngài với Ðức Chúa Trời bằng những phép lạ diệu-kỳ, chết trên thập-tự để chuộc tội cho chúng ta, đã sống lại từ cõi chết, thăng-thiên về với Cha Ngài là nơi Ngài sống mãi-mãi để cầu thay cho chúng ta (Giăng I: I-14; Hê-bơ-rơ 2: 9-18; 8: 1-2; 4: 14-16; 7:25).


  4. Tin rằng mỗi người muốn được cứu-rỗi phải trải qua sự tái-sanh.  Việc này gồm cả một sự biến-đổi toàn-diện nếp sống bản tánh bằng quyền-năng tái-tạo của Ðức Chúa Trời, qua đức-tin trong Ðức Chúa Giê-su Cơ-Ðốc (Giăng 3: 16; Ma-thi-ơ 18: 3; Công-vụ Các sứ Ðồ 2: 37-39).


  5. Tin phép báp-têm là một thánh-chỉ của Hội-thánh Cơ-Ðốc.  Phương-thức chính-xác là dìm mình chìm dưới nước.  Phép  báp-têm phải theo sau sự ăn-năn và tha-tội.  Bởi tuân-giữ phép báp-têm, đức-tin được bày-tỏ trong sự chết, chôn và sống lại của Ðấng Cơ-Ðốc (Rô-ma 6: 1-6; Công-vụ Các sứ-đồ 16: 30-33).


  6. Tin thánh ý của Ðức Chúa Trời bày-tỏ qua luật-pháp mười điều-răn của Ngài như là sự liên-kết với nếp sống luân-lý.  Ðây là những điều luân-lý trọng-đại, giềng-mối không thể thay-đổi, kết chặt mọi nguời trong mọi thờ-đại (Xuất Ê-díp-tô ký 20: 1-17).


  7. Ðiều thứ tư trong bản luật-pháp không hề thay-đổi nầy buộc con người phải tuân-giữ ngày thứ bảy trong tuần-lễ làm ngày Sa-bát. Ngày thánh nầy được dùng làm ngày kỷ-niệm việc tạo-thế, cùng là dấu-chỉ của sự thánh-hóa, biểu-hiệu cho việc tín-giáo an-nghỉ khỏi việc làm tội-lỗi mình để vào nơi an-nghỉ linh-hồn và Ðức Chúa Giê-su đã hứa cho mọi kẻ đến cùng Ngài (Sáng-thế ký 2: 1-3; Xuất Ê-díp-tô ký 20: 8-11; 31: 12-17; Hê-bơ-rơ 4: 1-10).


  8. Tin luật-pháp mười điều-răn chỉ tội ra, và án-phạt của tội-lỗi là sự chết.  Luật-pháp không thể cứu-vớt kẻ phạm pháp khỏi tội-lỗi của mình, cũng không thể ban cho người quyền-năng để khỏi phạm tội.  Chính tình yêu vô tận và ân-điển của Ðức Chúa Trời mà việc này có thể thực-hiện được.  Ngài ban cho một Ðấng thay-thế, chính Ðức Chúa Giê-su Cơ-Ðốc, Ðấng công-bình, chết thay cho người,  “Ðấng vốn chẳng biết tội-lỗi trở nên tội-lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta nhờ Ðấng đó mà được trở nên sự công-bình của Ðức Chúa Trời” (II Cô-rinh-tô 5: 21).  Chúng ta được xưng công-bình không phải là việc tuân-giữ luật-pháp, nhưng nhờ ơn-điển của Ðức Chúa Giê-su Cơ-Ðốc.  Bởi tin nhận Ðức Chúa Giê-su, con người được hòa thuận lại với Ðức Chúa Trời, nhờ huyết báu của Ðức Chúa Giê-su biến-đổi thành công-bình khỏi mọi tội-lỗi của quá-khứ, và được cứu khỏi quyền-năng của tội-lỗi bởi có Chúa sống trong người.  Như vậy tin-lành trở nên “quyền phép của Ðức Chúa Trời để cứu mọi kẻ tin “.  Việc này được thực-hiện bởi Ðức Thánh-Linh, là Ðấng làm cho con người nhận thấy tội-lỗi của mình và đưa người đến Ðấng Mang-Gánh tội-lỗi, giới-thiệu những kẻ tin đến mối tương-quan giao-ước mới là nơi mà luật-pháp của Ðức Chúa Trời được viết trong lòng người, và nhờ quyền-phép của Ðức Chúa Giê-su ngự trong lòng người mà cuộc sống của người hòa-hợp với giềng-mối thánh, vinh-dự và đặc-ân của sự biến-cải diệu-kỳ nầy hoàn-toàn thuộc về Ðấng Cơ-Ðốc (I Giăng 3:4; Rô-ma 7:7; 3:20; Ê-phê-sô 2:8-10; I Giăng 2:1-2; Rô-ma 5:8-10; Ga-la-ti 2:20; Ê-phê-sô 3:17; Hê-bơ-rơ 8:8-12).


  9. Tin chỉ mình Ðức Chúa Trời “có sự bất-tử” (I Ti-mô-thê 6:16).  Con người mang lấy thể-chất thừa-tự tội-lỗi và chết mất.  Sự sống vĩnh-cửu là sự ban cho của Ðức Chúa Trời qua đức tin trong Chúa Giê-su (Rô-ma 6:23). “Ai có Ðức Chúa Con thì có sự sống.” (I Giăng 5:12).  Sự bất-tử được ban cho những người công-bình còn sống khi được cất lên không trung để gặp Chúa.  Chừng đó những người được kể là trung-tín sẽ được “mặc lấy sự bất-tử” (I Cô-rinh-tô 15:51-55).


  10. Tin rằng người chết không hay biết gì hết. Tin rằng mọi người, thiện hay ác cũng vậy, sẽ nằm yên trong mồ từ lúc chết cho đến khi được phục-sinh (Truyền-đạo 9:5-6; Thi-thiên 146: 3-4; Giăng 5: 28-29).


  11. Tin rằng  sẽ có sự phục-sinh cho những người công-bình và không công-bình.  Sự phục-sinh cho người công-bình sẽ được thực-hiện vào lúc Ðấng Cơ-Ðốc phục-lâm; và sự phục-sinh người không công-bình sẽ diễn ra sau đó một ngàn năm, vào lúc dứt thời-kỳ ngàn năm (Giăng 5:28-29; I Tê-sa-lô-ni-ca 4:13-18; Khải-huyền 20: 5-10).


  12. Tin rằng kẻ không hối-cải sau cùng, kể luôn cả Sa-tăn, tác-giả của tội-lỗi, sẽ bị hủy-diệt bởi lửa để trở về tình-trạng không còn có nữa, sẽ trở nên như họ không hề có bao giờ, như vậy tội-lỗi và kẻ phạm tội sẽ được tẩy xóa khỏi vũ-trụ của Ðức Chúa Trời (Rô-ma 6:23; Ma-la-chi 4:1-3; Khải-huyền 20:9-10; Áp-đia 16).


  13. Tin rằng không có giai-đoạn tiên-tri nào trong Kinh-thánh nói đích-xác ngày tái-lâm, nhưng tin thời-gian dài nhứt, tức 2300 ngày trong Ða-ni-ên 8:14, kết-thúc vào năm 1844, đạt đến một biến-cố gọi là dọn sạch đền thánh.


  14. Tin rằng đền thánh thật mà đền tạm trên đất là tượng-trưng, là đền thờ của Ðức Chúa Trời ở trên trời, là đền mà Phao-lô nói đến trong sách Hê-bơ-rơ đoạn 8 trở đi, chính đền mà Ðức Chúa Giê-su, thầy tế-lễ thượng-phẩm của chúng ta đang hành-chức tế-lễ của Chúa, là đối-mẫu của công-việc các thầy tế-lễ Y-sơ-ra-ên đảm-nhiệm khi xưa.  Tin rằng chính đền thánh thiên-đàng nầy là đền được dọn sạch vào cuối giai-đoạn 2300 ngày của Ða-ni-ên 8: 14. Việc dọn sạch, như biểu-hiệu xưa kia, là việc phán xét, khởi đầu bằng việc nhận chức tế-lễ thượng-phẩm của Ðức Chúa Giê-su vào giai-đoạn phán-xét của chức-vụ Ngài trong đền thánh trên trời, đã được biểu-hiệu bằng việc dọn sạch đền thánh trên đất trong ngày Ðại-lễ Chuộc tội.  Chính việc phán-xét này  ở trên trời khởi đầu vào năm 1844. Việc phán-xét xong tức chấm dứt thời-kỳ ân-điển cho nhân-loại.


  15. Tin rằng Ðức Chúa Trời, trong khi phán-xét và theo cách đối-đãi đồng nhứt với gia-đình nhân-loại trong việc cảnh-cáo họ về những biến-cố có ảnh-hưởng trực-tiếp đến định-mạng của họ (A-mốt 3: 6-7), loan báo trước về sự sắp tái-lâm của Chúa Cơ-đốc.  Việc này được biểu-hiệu bằng ba vị thiên-sứ trong sách Khải-huyền đoạn 14, và sứ-mạng của họ cho ta thấy việc dân-sự hoán-cải để chuẩn-bị tiếp-đón khi Ngài tái-lâm.


  16. Tin rằng khoảng thời-gian dọn sạch đền thánh ăn khớp với thời-gian tuyên-cáo sứ-mạng trong sách Khải-huyền đoạn 14, là khoảng thời-gian điều-tra phán-xét, trước hết đến những người đã chết, sau đó đến người còn sống.  Việc điều-tra nầy sẽ định những ai trong hằng-hà sa số người ngủ an trong cát-bụi của đất xứng-đáng dự phần vào sự phục-sinh lần thứ nhứt, và những ai trong vô số người đang sống sẽ được cất lên trời (I Phi-e-rơ 4: 17-18; Ða-ni-ên 7: 9-10; Khải-huyền 14: 6-7; Lu-ca 20:35).


  17. Tin rằng những người theo Chúa Cơ-Ðốc phải là những người thánh-thiện, không thể theo tôn-chỉ không thánh-khiết cũng không dung-hòa với đường lối không công-bình của thế-gian, không ưa thích khoái-lạc tội-lỗi của nó, cũng không mang lấy hình-ảnh rồ-dại của nó.  Tin rằng tín-hữu phải trang-phục chỉnh-tề, đoan-trang, để lộ ra đức-hạnh.  Hơn nữa trong việc ăn, uống cũng như trong trọn lối sống, họ phải khuôn-đúc cuộc đời của họ để trở thành những môn-đồ của Ðấng thầy nhu-mì, khiêm-nhường.  Nhũng người tin theo Chúa Cơ-Ðốc chừa-bỏ mọi thứ rượu, thuốc lá và những chất ma-túy, cùng tránh mọi tập-tục và thói quen làm xú-uế thể-xác cũng như linh-hồn (I Cô-rinh-tô 3:16-17; 9:25; 10:31; I Ti-mô-thê 2:9-10; I Giăng 2:6).


  18. Tin rằng nguyên-tắc thánh về phần mười và các của dâng để nâng-đỡ việc truyền-bá đạo, là nhận-thức quyền sở-hữu-chủ của Ðức Chúa Trời trên đời sống chúng ta, và chúng ta là những quản-gia của Ðức Chúa Trời, phải chịu trách-nhiệm báo-cáo lại Ngài nhũng gì Ngài đã ủy-thác cho quyền tư-hữu của ta  (Lê-vi ký 27:30; Ma-la-chi 3:8-12; Ma-thi-ơ 23:23; I Cô-rinh-tô 9:9-14; II Cô-rinh-tô 9:6-15).


  19. Tin rằng Ðức Chúa Trời đã ban cho Hội-thánh Ngài ơn của Ðức Thánh-Linh, như đã ghi trong I Cô-rinh-tô 12 và Ê-phê-sô 4.  Ơn nầy được điều-hành hòa-hợp với nguyên-tắc thánh của Kinh-thánh, và được ban cho để các thánh-đồ được trọn-vẹn về công-việc của chức-dịch và sự gây dựng thân-thể Ðấng Cơ-Ðốc (Ê-phê-sô 4:12).  Tin rằng ơn Thần-linh Tiên-tri là một của những dấu-hiệu phân biệt của Hội-thánh còn sót lại (I Cô-rinh-tô 1:5-7; 12:1-28; Khải-huyền 12:17; 19:10, A-mốt 3:7; Ô-sê 12:10-13).  Họ tin rằng ơn nầy được thể-hiện trong đời sống và chức-vụ của bà Ellen G. White.


  20. Tin rằng sự phục-lâm của Chúa Cơ-Ðốc là niềm hy-vọng trọng-đại của Hội-thánh, là tuyệt-đỉnh của tin-lành và chương-trình cứu-rỗi.  Sự tái-lâm của Chúa là thực-sự, rõ-ràng, trông thấy được.  Nhiều biến-cố trọng-đại kèm chung với sự tái-lâm của Ngài như việc phục-sinh kẻ chết, hủy-điệt kẻ ác, luyện sạch địa-cầu, ban thưởng được nói trước, đặc-biệt là những lời tiên-tri được ghi chép trong sách Ða-ni-ên và sách Khải-huyền đã ứng-nghiệm gần hết, với những tình-trạng hiện-đại về cục-diện xã-hội, kinh-tế, chánh-trị và tôn-giáo chứng-tỏ rằng ngày Chúa Cơ-Ðốc Phục-lâm thật rất gần rồi vậy.  Giờ đích-xác của việc Chúa tái-lâm không báo trước.  Tín-giáo được khuyên dạy phải đề cao cảnh-giác, luôn luôn sẵn-sàng vì “Con Người sẽ hiện đến trong giờ mà anh em không ngờ.” (Lu-ca 21:25-27; 17:26-30; Giăng 14:1-3; Công-vụ Các Sứ-đồ 1:9-11; Khải-huyền 1:7; Hê-bơ-rơ 9:28; Gia-cơ 5:1-8; Giô-ên 3:9-16; II Ti-mô-thê 3:1-5; Ða-ni-ên 7:27; Ma-thi-ơ 24:36-44).


  21. Tin rằng thời-kỳ ngàn năm mà Chúa trị-vì tức thời-kỳ giữa sự phục-sinh thứ nhứt và sự phục-sinh thứ nhì.  Trong khoảng thời-gian đó các thánh-nhân của mọi thời-đại sẽ cùng sống với Ðấng Cứu-chuộc của họ trên trới.  Vào lúc cuối thời-kỳ một ngàn năm, thành thánh và tất cả các thánh sẽ hạ xuống trên đất.  Những kẻ gian-ác sẽ được sống lại trong lần phục-sinh thứ nhì, sẽ lan-tràn trên mặt đất mà Sa-tăn là thống lãnh để bao vây trại của các thánh, khi đó lửa từ Ðức Chúa Trời trên trời rơi xuống thiêu-nuốt chúng hết thảy.  Trong trận thiêu-hủy Sa-tăn và bè của nó, chính địa-cầu sẽ được tái-tạo và tẩy sạch khỏi mọi ảnh-hưởng của rủa-sả.  Bởi đó mà vũ-trụ của Ðúc Chúa Trời sẽ được tinh-luyện khỏi mọi vết nhơ của tội-lỗi (Khải-huyền 20; Xa cha-ri 14:1-4; II Phi-e-rơ 3:7-10).


  22. Tin rằng Ðức Chúa Trời sẽ làm mọi sự nên mới.  Ðịa-cầu sẽ được phục-hồi nét đẹp nguyên-thủy, sẽ là nơi cư-ngụ vĩnh-viễn của các thánh của Ðức Chúa Trời.  Lời hứa cho Áp-ra-ham rằng qua Ðức Chúa Cơ-Ðốc, ông và dòng-dõi ông sẽ chiếm hữu đất đời đời, sẽ được thực-hiện.  “Bấy giờ nước, quyền-thế, và sự tôn-đại của muôn nước ở dưới cả trời, sẽ được ban cho dân các thánh của Ðấng Rất Cao.  Nước Ngài là nước đời, và hết thảy các quyền-thế đều hầu việc và vâng lời Ngài.”  Chúa Cơ-Ðốc sẽ cai-trị tố-thượng “và mọi vật dựng nên trên trời, dưới đất, bên dưới đất, trên biển sẽ tung-hô “chúc cho Ðấng ngồi trên ngôi và Chiên Con được ngợi-khen, tôn-quí, vinh-hiển và quyền phép cho đến đời đời!”  (Sáng-thế ký 13:14-17; Rô-ma 4:13; Hê-bơ-rơ 11:8-16; Ma-thi-ơ 5:5; Ê-sai 35; Khải-huyền 21:1-7; Ða-ni-ên 7:27; Khải-huyền 5:13).