Quen biết vị quan tòa
Mục sư Kelly kể một kinh nghiệm của chính ông trong nhà tù. Chuyện xảy ra là kết quả của một tờ giấy phạt giao thông chưa được thanh toán. Ông không nói vì sao giấy phạt không được thanh toán. Nhưng có một điều không chối cãi được là ông đã dự định trả, rồi vì cuộc sống quá bận rộn với hết việc này đến việc khác cứ dồn dập xảy đến trước tuần lễ ông phải thanh toán cái giấy phạt. Thế là ông quên mất.
Một ngày kia ông lái xe ngang qua một con đường đang được sửa chữa. Mục sư Kelly đã quẹo sai luật trên khúc đường đó và ngay lập tức ông thấy đèn chớp của cảnh sát giao thông phía sau. Ông đưa xe vào lề đường và chờ đợi viên sĩ quan cảnh sát tiến đến bên cửa xe.
“Chào buổi sáng” Viên cảnh sát nói “Ông có biết là ông vừa quẹo sai vi phạm luật giao thông không?”
Mục sư Kelly bắt đầu kể rõ trường hợp tại sao ông phải quẹo như vậy, ông giải thích lý do khiến ông đã quẹo sai luật là vì con đường đang sửa chữa. Mục sư Kelly trình bày rõ ràng chi tiết và viên cảnh sát đã đồng ý không cho ông giấy phạt. Nhưng khi viên cảnh sát kiểm soát số xe như thường lệ thì ông ta khám phá ra là mục sư chưa thanh toán một cái giấy phạt lưu thông đã quá hạn.
“Tôi sẵn sàng tha cho ông về lỗi vi phạm quẹo sai luật ngày hôm nay vì đường này đang sửa chữa”. Viên cảnh sát nói với Mục sư Kelly. “Nhưng xin lỗi tôi không thể tha cho ông về cái giấy phạt chưa thanh toán mà tôi vừa mới khám phá ra vì nó mang tên ông. Ông phải vào tù thôi”
Đóng tiền thế chân
Mục sư Kelly không thể chối cãi được, biết rằng mình không có chứng cớ gì để bào chữa cho trường hợp này. Ông đành phải vào ngồi tù thôi. Nhưng xui làm sao hôm ấy lại rơi vào ngày Sa-Bát. Nhưng ông biết phải làm gì bây giờ? Khi luật pháp đã bị vi phạm, thì người thi hành luật bắt buộc phải trừng phạt mà thôi. Khi Mục sư Kelly bị đưa vào nhà tù, ông tự hỏi không biết khi nào thì mình sẽ được trả tự do. Trước tiên là phải đóng tiền thế chân, nhưng quan tòa lại không làm việc ngày Chúa Nhật. Rồi qua ngày thứ Hai lại rơi vào ngày lễ. Mục sư Kelly suy luận ra mình sẽ phải ngồi trong tù từ ngày Sa-Bát cho đến ngày thứ Ba. Trừ phi ông làm cách nào gặp được một vị quan tòa.
Sau khi cố gắng gọi vài cú phôn mà không kết quả. Mục sư Kelly đã gọi được cho một mục sư bạn của ông, người tình cờ có quan hệ mật thiết với một người bạn là thẩm phán. Sau khi giải thích rõ về hiện trạng của mình, người bạn của ông Kelly đã gọi cho vị quan tòa mà ông quen. Thế là tiền thế chân được quyết định cho Mục sư Kelly và ông được tại ngoại trước ngày thứ Ba.
Tất nhiên, Mục sư Kelly được tạm tha và ông đã chịu ơn vô vàn người bạn của ông, đã thay mặt ông xin với vị quan tòa. Khi ông chia xẻ câu chuyện của mình với thính giả, ông đã nhấn mạnh đến một quyền uy không thua gì ông quan tòa. Việc quan trọng đó là sự quen biết với một người là bạn thân thiết của vị quan tòa.
Trong cuộc đời của chúng ta, trước sau gì chúng ta cũng sẽ làm những lỗi lầm trên đường đời. Nhưng điểm then chốt là chúng ta phải nhớ ai sẽ là người chúng ta tìm gặp khi mình cần đến sự tha thứ. Chỉ có một Người mang tên Giê-Su là quen biết mật thiết với vị quan tòa và Ngài luôn sẵn sàng bênh vực cho chúng ta.
“Nếu có ai phạm tội, thì chúng ta có Đấng cầu thay ở nơi Đức Chúa Cha (Quan Tòa), là Đức Chúa Jêsus-Christ, tức là Đấng công bình” (1 Giăng 2:1)
By Gwen Scott Simmons
Ngọc-Anh phỏng dịch