Sự nhẫn nhịn

Mùa khai giảng năm nay tôi có dịp trở lại mái trường tiểu học ngày xưa của tôi để làm một công việc gọi là phụ giáo. Đây là một kinh nghiệm đầy thử thách cho tôi, bọn học trò thời này rất đa dạng, tôi được chỉ định đến giúp các học sinh ở lớp ba và lớp tư. Sự chênh lệch trình độ giữa học trò của hai lớp quả là khác biệt. Tôi có nguyên một dãy ghế bên trên để có thể hoán chuyển những đứa trẻ này. Đám học trò lớp tư còn tương đối dễ dạy nhưng mấy đứa lớp ba thì thôi khỏi phải nói, chúng lúc nào cũng giống như một đàn thú hoang trong thảo cầm viên vậy.

Có một cô bé lớp ba nghịch ngợm, phá phách không bao giờ biết mệt. Tôi phải khổ sở lắm mới có thể cố gắng giữ cô bé này ngồi im trong vòng kỷ luật của lớp học.

Tuần trước tôi đến trường hơi sớm. Vừa bước gần đến cửa lớp tôi đã thấy cô bé này đang chọc phá cô giáo phụ trách lớp muốn điên lên. Tôi phải dừng chân hít một hơi thở sâu, lòng thầm cầu xin Chúa giúp cho tôi đủ bình tĩnh và bước vào trong lớp. Sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn rồi biến mất một cách nhanh chóng cho đến khi tôi cảm thấy lồng ngực mình muốn nổ tung ra. Tôi cố gắng mím chặt môi giữ bình tĩnh và làm lơ quay đi chỗ khác, nhưng hình như cô bé học trò này đọc được tư tưởng của tôi nên cố tình muốn thử xem giới hạn nhịn nhục của tôi được tới đâu.

Những lời gay gắt

Cuối cùng, tới lúc tôi không nhịn nổi nữa. Mặt cô bé chỉ cách mặt tôi trong gang tấc, bàn tay cô bấu chặt vào cánh tay tôi đau điếng, cô bé đổ thừa cho tôi về tất cả những câu trả lời không đúng trong lớp. Tôi cảm nhận được miệng lưỡi mình sắp sửa bắt đầu thốt ra những lời nói gay gắt. Đúng lúc ấy, tôi hình dung ra Chúa đứng ngay sát bên tôi và Ngài nói: “Jennie, học trò của con chỉ là một đứa bé. Cô bé có một cuộc sống khó khăn và lúc này cô bé đang cần một sự cảm thông, một sự chăm sóc, một người lớn có đủ kiên nhẫn. Vậy con hãy nhẫn nhịn … nhẫn nhịn đi”   

Có nhiều ngã rẽ trong cuộc đời, dường như có lúc muốn đưa ta vào tình huống bị người khác cố tình thử thách xem sự chịu đựng của ta có thể kéo dài được bao lâu. Những người này thường là những kẻ cần đến sự nhẫn nhịn của ta nhiều nhất. Chúa có nói: “Nhưng, hỡi anh em, xin anh em hãy răn bảo những kẻ ăn ở bậy bạ, yên ủi những kẻ ngã lòng, nâng đỡ những kẻ yếu đuối, và phải nhịn nhục với mọi người” (1 Tê-Sa-Lô-Ni-Ca 5:14)

Phải biết nhịn nhục khi người khác luôn chỉ trích mình là sai. Trong mọi tình huống, chúng ta đều có thể vượt qua được với sự giúp đỡ của Chúa. Ngài tượng trưng cho quyền lực. Ngài muốn chúng ta đi và giúp những kẻ đang cần đến sự kiên nhẫn của ta. Khi chúng ta cảm thấy mình không thể nhẫn nhịn nổi nữa, hãy nhớ đến lời răn trên và hướng về Chúa. Ngài sẽ giúp bạn.


By Jennifer Camps

Ngọc-Anh phỏng dịch