Vì Chúng Ta Thất Hứa

Tôi không hiểu tại sao chuyện ấy cứ ở mãi trong đầu tôi. Thuở ấy tôi khoảng 6 tuổi. Sự việc vẫn còn hiển hiện rõ ràng như là một đoạn phim trước mặt tôi, tôi có thể nhìn thấy chính mình đang cỡi chiếc xe đạp chạy trên lề đường ngay trước cửa nhà. Khi tôi đạp xe ngang qua một bà hàng xóm đang đẩy cái xe con nít màu đỏ với đứa con trai nhỏ ngồi trên xe. Thằng bé đội một cái nón cao bồi, đúng lúc xe tôi vừa chạy ngang qua thì bỗng cái nón của nó bị rớt xuống đất, không hiểu là bởi gió hay do chính thằng bé hất ra. Bà mẹ tự nhiên mắng tôi là đồ cà chớn, con cái nhà ai mà nghịch như qủy  sứ. Tôi dừng lại cố gắng giải thích cho bà biết là tôi chẳng làm gì cả, tôi hoàn toàn vô tội, nhưng bà không nghe mà cứ khăng khăng kết tội tôi.
 
Việc rắc rối đó đã làm bận tâm tôi dữ dội đến nỗi tôi đã làm một việc mà cho đến ngày hôm nay tôi vẫn hoàn toàn không hiểu được. Tôi quyết định là tôi phải làm theo lẽ phải với Chúa và với thế gian này. Vì vậy tôi đã đi và xin lỗi cho việc mà tôi chẳng hề làm. Sáng sớm hôm sau tôi thả bộ rón rén đến trước cửa nhà bà và thu hết can đảm gõ cửa. Cánh cửa mở và bà xuất hiện nhìn tôi như một mụ phù thủy. “À, mày đến đây để xin lỗi hả?” Bà thốt lên. Tôi gật đầu nhẹ nhàng nói “Vâng” rồi chạy vội về nhà.

Tôi muốn chia xẻ câu chuyện này bởi vì tôi có một ước muốn là làm những điều tốt mà Chúa ban cho lòng tôi. Từ ngày tin nhận Chúa, tôi đã nghĩ là mình bây giờ sẽ mãi mãi thành một người tốt lành. Tôi đã được sanh lại và gia nhập hội thánh của Chúa. Nhưng thực tế chẳng bao giờ như những gì mình nghĩ và thật là khó để có thể giữ được một tâm hồn tốt lành mãi mãi. Tôi cảm thấy mình giống như Phao-Lô, một tôi tớ của Chúa Giê-Su, khi ông nói:“…bởi tôi có ý muốn làm điều lành, nhưng không có quyền làm trọn” (Rô-ma 7:18).

Sự triệu hồi

Chúng ta phải nhớ rằng chúng ta đều đã thất hứa. Chúng ta đã không làm đúng và cũng chưa bao giờ kể từ thời Vườn Địa Đàng với Adam và Eva. Chúng ta thảy đều thất hứa, và ngay cả khi nhà sản xuất đã cung cấp cho chúng ta một cuốn sách hướng dẫn với đầy đủ những chi tiết tỉ mỉ, chúng ta cũng lơ là không làm theo đúng như lời chỉ dẫn. Rốt cuộc là chúng ta đã thất hứa cho đến khi nhà sản xuất phải làm một cuộc triệu hồi bằng sự trở lại lần thứ nhì.
 
Trong thực tế, chúng ta chưa cần phải phạm tội. Nhưng rồi chúng ta sẽ phạm tội, ít nhất một số những người trong chúng ta sẽ thú nhận sự phạm tội. Đó là lý do tại sao Kinh Thánh đưa ra những lời đầy hi vọng: “…Nếu có ai phạm tội, thì chúng ta có Đấng cầu thay ở nơi Đức Chúa Cha, là Đức Chúa Giê-Su Cơ Đốc, tức là Đấng công bình” (1Giăng 2:1). Ngài đúng là một Đấng Cứu Rỗi của chúng ta!

Tôi vẫn luôn muốn mình sẽ là một “người tốt lành”. Không phải để kiếm điểm với Chúa, nhưng vì tôi bị thôi thúc bởi tình yêu bao la của Ngài. Và nếu tôi có lỡ lầm sai phạm thì tôi chạy đến thập tự giá để nhắc nhở chính mình về lịch sử của nó. Chúa đã nói là Ngài sẽ ném tất cả tội lỗi của tôi xuống đáy biển sâu.

Bạn có nhìn thấy biển báo “Cấm câu cá” không?

By David Snyder
Ngọc-Anh phỏng dịch