Yêu hay không yêu

Gia đình tôi có nuôi một con chó, đặt tên là Molly, nó thuộc giống chó Cocker Spaniel. Thực ra, Molly là con chó của thằng Jon, con trai tôi. Từ hồi nào tới giờ ai cũng hiểu ngầm như vậy dù rằng ý tôi chẳng muốn như thế tí nào. Chỉ vì Molly yêu thích thằng Jon đến nỗi tất cả mọi người trong nhà không ai chối cãi việc con chó này là của riêng Jon. Molly chỉ hôn duy nhất lên gò má một người, đó là Jon mà thôi. Nếu cho Molly có sự chọn lựa thì chỉ mình Jon là người mà nó thích chạy đến mỗi khi muốn đùa nghịch. Và Jon cũng là người duy nhất mà Molly muốn leo ngồi trong lòng.

Cái lý do cho sự kiện trên chỉ vì Jon là người duy nhất trong nhà luôn yêu thương Molly một cách vô điều kiện. Không cần biết mồm miệng, hơi thở của Molly hôi hám cỡ nào (vì nó thích cắn ngậm xác những con dế trong miệng), không cần biết lông Molly bù xù, hôi khắm ra sao, không cần biết đã bao nhiêu lần Jon kiên nhẫn đi lùng tìm Molly trong những khu vườn hàng xóm để đem về nhà. Jon luôn hết lòng yêu mến Molly và con chó cũng biết như vậy.

Thật dễ để yêu thương

Tuy nhiên, trong thời gian gần đây tình cảm giữa Molly và tôi đã trở nên thắm thiết hơn. Chúng tôi quanh quẩn ở nhà bên nhau trong những ngày hè như thế này, dù Molly không phải là loại chó kiểng chỉ sống trong nhà, tôi đã cố dạy dỗ Molly và nói chuyện với nó mỗi ngày. Tôi thường nhìn thẳng vào đôi mắt nâu đen rồi thì thào bên tai nó, trong lúc đôi tay tôi vuốt ve cặp tai dài với chùm lông quăn mềm mại. Tôi có mục đích riêng của mình. Tình yêu của tôi dành cho Molly có điều kiện. Bạn xem, tôi vừa đưa nó đi ra tiệm cắt tỉa lông và tắm gội sạch sẽ, vì vậy nó không còn mùi hôi hám nữa. Cùng với việc vệ sinh cá nhân Molly được cải thiện, hệ thống thoát nước ngoài đường cũng được sửa chữa để Molly không còn có cơ hội nhặt nhạnh xác côn trùng mỗi khi nó được dịp chạy ra ngoài nữa. Vậy, có nghĩa là bây giờ Molly thật dễ để yêu thương.

Tôi cảm thấy xấu hổ một chút về việc này, tôi phải nói vậy. Cũng may là tôi đã không yêu chồng con của tôi theo phương cách trên. Nhưng hơn thế nữa, tôi rất sung sướng là Chúa đã không yêu thương tôi theo cách thức có điều kiện đó. Tôi muốn nói là đã có nhiều lần tôi đi lạc ra ngoài ranh giới an toàn của Đấng Cứu Thế. Nhưng Chúa luôn đánh thức và đem tôi về. Tuy tóc tôi không rối bù và người tôi không mang theo những ký sinh trùng; nhưng chắc có những thứ khác làm cho tôi hôi hám. Nhưng Chúa vẫn khoan dung và chịu đựng với những khiếm khuyết của tôi. Đó là lý do khi cho tôi một sự chọn lựa, tôi thà được ngồi trong lòng Ngài còn hơn là những chỗ khác. Và nếu tôi được phép, tôi sẽ hôn lên má Ngài.

By Gwen Simmons

Ngọc-Anh phỏng dịch